Tại sao blog này được ra đời?
Xin chào các bạn, mình là miengbanhmicudon. Mai là sinh nhật lần thứ 20 của mình và hôm nay là lần đầu tiên mình bắt đầu viết blog, như một món quà dành tặng riêng cho chính mình vào tuổi đôi mươi. Là một cô bé 20 tuổi mang trong mình rất nhiều những nỗi mộng mơ, mình có hàng ti tỉ ước mơ vẫn còn dang dở, mình có hàng trăm ngàn ước mơ to lớn rằng rồi một ngày mình sẽ chinh phục cả thế giới, bay vào vũ trụ hay nhấc bổng cả trái đất lên,... Nhưng mình cũng là tuýp người dễ dàng từ bỏ, mình hay chùn bước, nản chí và đôi khi là bật khóc nức nở trước nỗi bất lực với cuộc đời. Vì thế mình nghĩ, mình là một kẻ khổng lồ yếu đuối, một kẻ khổng lồ với nhiều thứ cảm xúc khổng lồ và hơn hết: mình yếu đuối. Năm 17 tuổi, năm tháng mà mình còn khổng lồ hơn cả bây giờ và lúc ấy mình cũng chưa nhận ra là mình yếu đuối, mình đã luôn thao thức, luôn muốn được viết ra, được chia sẻ, được bày tỏ những nỗi niềm, được sống chân thật nhất với cảm xúc của bản thân. Nhưng càng lớn lên, như tất cả mọi người...